Vào ngày cuối tuần trước, có một sự việc xảy ra và đã trở thành bài học ngoại khóa vô cùng quý giá với em. Đó là một buổi chiều thứ sáu, sau khi tan học, em tìm cô giáo chủ nhiệm lớp em để hỏi một số vấn đề về giờ sinh hoạt ngày mai. Nhìn quanh, em chợt thấy cô đang dắt xe ra cổng trường, sợ cô giáo lên xe, em vừa chạy vừa gọi cô:
- Thưa cô ! Cho em bảo cái này ạ !
Cô giáo nghe thấy liền đứng lại, sau khi nói chuyện với cô, em lễ phép chào cô.
Đúng lúc ấy, cô giáo Nhung dạy tiếng Anh của chúng em đứng gần, cô chứng kiến sự việc của em với cô giáo chủ nhiệm, cô Nhung ôn tồn gọi em:
- Yến ơi ! Em qua đây cô dặn việc này.
Nghe cô gọi, em đến gần và chào cô, cô nói:
- Em là một học sinh rất ngoan, thông minh, học giỏi và tận tình với công việc. Nhưng như thế chưa đủ, em còn phải “học nói”, nghĩa là phải dùng từ cho chuẩn. Này nhé! Đối với ông, bà, cha mẹ, các thầy cô giáo, nói chung là bậc trên mình, em không được dùng từ “bảo” mà phải dùng từ “hỏi” hay “nhờ” hoặc “phiền”. Thí dụ: “Ông ơi, cho cháu hỏi cái này !”, “Mẹ ơi ! Cho con nhờ việc này !”... Cô dạy các em tiếng Anh để các em hiểu biết, giao lưu, học hỏi cho cuộc sống sau này. Trước mắt các em học và nói tiếng Anh ở trên lớp, tập nói chuyện bằng tiếng Anh với các bạn. Ngoài ra, về nhà các em phải dùng hoàn toàn tiếng Việt. Đối với ông bà, cha mẹ khi chào phải nói: “Cháu chào ông bà! Con chào bố mẹ!”, đừng có “Hello”. Ông bà, bố mẹ nói gì phải trả lời: “Dạ ! Con biết rồi.”, “Vâng ! Thưa ông !”. Tuyệt đối đừng có “OK” kiểu “cá mè một lứa”. Em biết không? Bác Hồ kính yêu của chúng ta, người biết rất nhiều ngoại ngữ, đọc thông viết thạo, làm thơ bằng nhiều thứ tiếng nhưng Bác vẫn nhắc: “Tiếng nói là thứ của cải vô cùng lâu đời và vô cùng quý báu của dân tộc. Chúng ta phải giữ gìn nó, quý trọng nó, làm cho nó phổ biến ngày càng rộng khắp... Còn nữa, khi em biết tiếng Anh, ông bà bố mẹ muốn biết, em về nhà “hướng dẫn” chứ đừng “dạy” các bậc trên của mình. Cô nói vậy em có hiểu không?
- Dạ ! Em hiểu ạ ! Em xin cám ơn cô ạ !
Buổi học ấy em về muộn một chút nhưng rất vui. Từ xa, em đã nhìn thấy ông đứng đợi ở cửa nhà. Em đến gần và chào ông: “Cháu chào ông ạ !”.
Thấy em về muộn nhưng gương mặt lại ánh lên niềm vui, ông tới gần và hỏi lý do. Sau khi em kể lại câu chuyện và lời dạy ngoại khóa của cô Nhung, đôi mắt tuổi già của ông em như có một luồng sáng bừng lên. Ông nói:
- Cháu ạ ! Đã lâu rồi ông mới được nghe cô giáo dạy ngoại ngữ nói về tiếng Việt hay như thế, chuẩn mực như thế, đúng là nét văn hóa mang hồn cốt dân tộc. Ngày mai đến lớp, cháu nói với cô là “Ông em cám ơn cô vì những nét đẹp văn hóa cô đã dạy học trò nhé.”
- Thưa ông ! Vâng ạ !
Em xin phép ông đi về phòng mà cảm thấy thật vui và cũng thật tự hào về cô giáo mình. Được học cô quả thật là niềm hạnh phúc đối với em. Cô không chỉ dạy chúng em kiến thức, mà còn luôn ân cần chỉ dạy chúng em bao điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Cảm ơn cô! Cảm ơn “người mẹ hiền thứ hai” của chúng em!
Trường Tiểu học Nguyễn Khuyến – quận Ngô Quyền – thành phố Hải Phòng
Ngày 28 tháng 3 năm 2023